Gửi Mẹ yêu thương của con!
Đoàn trường xin trân trong giới thiệu các bài viết đạt gải trong cuộc thi "Viết về mẹ" do Đoàn trường tổ chức nhằm chào mừng kỉ niệm ngày thành lập Hội LHPN Việt Nam 20/10. Trong số này Đoàn trường giới thiệu bài viêt của em Võ Hồng Nhung - lớp 12A (Bài đạt giải Ba)
Gửi mẹ yêu thương của con!
Đã lâu lắm rồi kể từ khi con còn bé tí cô giáo bảo chúng con viết tả về Mẹ em trong tiết tập làm văn thì bây giờ con mới viết về Mẹ lần nữa. Con đã viết viết rất rất nhiều, về mọi chủ đề, đối tượng khác nhau nhưng con dường như chưa một lần trải lòng mình với Mẹ - người gần gũi, yêu thương, lo lắng cho con nhất!
Mẹ à! Mỗi ngày trôi qua, con thầm cảm ơn cuộc sống, cảm ơn vì ba mẹ đã sinh ra con . Cảm ơn đôi bàn tay mẹ đã bế bồng, chăm sóc con từ lúc bé đến tận bây giờ. Đôi bàn tay gầy gầy, xương xương vì lam lũ, vất vả nhưng với con đôi bàn tay ấy lúc nào cũng rất đẹp, rất tuyệt vời. Từng ấy bữa cơm con ăn, từng ngụm nước con uống, từng bộ quần áo con mặc đều từ bàn tay mẹ làm nên. Đôi bàn tay mẹ lo lắng cho chúng con từ những việc nhỏ bé nhất, đôi tay mẹ vỗ về, vuốt ve chúng con một cách triều mến. Đôi lúc con tự hỏi tại sao đôi tay ấy lại chu đáo, cẩn thận đến như vậy? Nhưng tự sâu thẳm trong lòng con biết rằng nó xuất phát từ tình yêu thương của mẹ.
Cảm ơn đôi mắt của mẹ. Đôi mắt luôn nhìn con một cách hiền từ, âu yếm, tràn đầy tình yêu. Dù đôi lúc com mắc lỗi mẹ hay la mắng con nhưng sao con vẫn nhìn thấy được ánh mắt lo lắng vì sợ con có hành vi sai trái của mẹ. Chính ánh mắt ấy đã giúp con hiểu chuyện hơn, nên người hơn.
Nhưng…điều con muốn gửi lời cảm ơn nhất đến mẹ chính là những bài học làm người. Mẹ dạy con không được bỏ phí bữa ăn vì đó là công sức, là những giọt mồ hôi của các bác nông dân . Mẹ dạy con phải biết sống khiêm tốn, lễ phép, hiếu thảo. Mẹ dạy con phải biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để cảm nhận rồi hãy hành xử sao cho đúng mực, tôn trọng người khác. Mẹ dạy con phải biết trân trọng những gì mình có. Có lẽ những điều ấy chưa thật là nhiều, chưa thật đủ để con đương đầu với cuộc sống nhưng với con đó là những nền tảng vững chắc để con thành người tốt, điều mẹ luôn mong muốn ở chúng con .
Mẹ có nhận thấy rằng, thời gian trôi qua rất nhanh không? giờ đây, con đã 17 tuổi – cái tuổi mà vẫn còn một nửa của trẻ con, một nửa của người lớn mà mẹ vẫn hay gọi “dở dở ương ương” đó ạ ! con vẫn luôn mong con lớn lên thật nhanh nhưng con quên rằng, con lớn thêm một tuổi, mẹ lại già thêm tuổi nửa. Guồng quay của cuộc sống đã làm mẹ chai sần, tiều tụy hơn xưa. Đôi lúc con bỗng thấy mình thật ích kỉ, thật vô tâm. Con càng lớn, càng quên đi gia đình, quên mẹ để để tâm đến những chuyện không đáng, ở trường, ở lớp, …Trong cuộc sống, con chợt bỏ quên mẹ, quên công lao to lớn nuôi dạy của mẹ để giờ đây, khi ngồi viết những dòng chữ này, nước mắt con bỗng chực trào vì cảm thấy có lỗi. Con xin lỗi mẹ vì những lúc mẹ nấu thức ăn không vừa ý, con vùng vằng, giận dỗi, cáu ghét với mẹ mà quên rằng mẹ đã dùng tấm lòng mình để chuẩn bị bữa cơm thật ngon.
Xin lỗi mẹ vì có những lúc cãi lời mẹ, bướng bỉnh, ngang ngạnh với mẹ và đã làm mẹ thất vọng, không trở thành niềm tự hào của mẹ. Nhưng con biết rằng, với mẹ những lỗi lầm ấy sẽ chẳng ngăn cản tình thương của mẹ dành cho con. Bởi lẽ con biết rằng, từ lúc thai nghén đến sinh con ra, mẹ trải qua biết bao khó nhọc trong chín tháng mười ngày, những khi con cất tiếng khóc chào đời, mẹ cũng khóc cung con, những giọt nước mắt ấy là sự hạnh phúc, niềm vui trào dâng sau thời gian dài ngóng trông, chờ đợi con ra đời. Mười bảy năm trôi qua, giờ đây con nhìn lại mới thấy rằng, đường con đi chông gai lắm nhưng vẫn luôn có bóng hình mẹ kề bên, chăm sóc, động viên con.
Hôm nay, nhân ngày 20/10, con chúc mẹ cũng như những người bà, cô, chị… sẽ luôn đẹp, khỏe mạnh. Và riêng đối với mẹ của con, con muốn hét lên rằng’’con yêu mẹ nhiều lắm! ’’. Có lẽ con chưa đủ can đảm để nói trước mặt mẹ nhưng một ngày nào đó, con sẽ đứng trước mặt mẹ để danh những lời yêu thương ấy cho mẹ. Mẹ hãy sống thật khỏe và sống lâu với con nhé!
Thương mẹ!!
Con yêu của mẹ